NHẬT KÝ TU SĨ TÌNH NGUYỆN 9

Giữa dòng đời không tấp nập
Các bạn có còn va đập F0???
……..
Bên kia khu bệnh viện dã chiến, phố xá vắng lặng chỉ cô độc một bóng người…. và tôi tìm cho mình một chút thanh tịnh, một chút khoảng xanh, một cõi riêng tư để đầu giờ chiều vào ca trực với một năng lượng xanh màu yêu thương….
Tiếng hú xe cứu thương đã bớt đi nhiều, nhưng vẫn muốn kể chuyện ngày hôm qua của tôi.
Bản tin đầu ngày của tôi:
1. Em xin thay mặt mẹ và gia đình cảm ơn quý y bác sĩ đã tận tình chữa trị và chăm sóc cho mẹ của em suốt thời gian qua…. Mẹ em đã đi đêm qua tại BV……. Có lẽ mẹ em sẽ không đi nhanh đến thế nếu mẹ em còn được ở BV mình … Một khoảng trống và một tâm tình cầu nguyện dành cho mẹ và cô gái ….
2. Tin nhắn khác: Sr ơi, em Trầm Hương đã về với Chúa đêm qua rồi…. Linh hồn Cecilia, xin Sr cầu nguyện cho em ấy ….. Sáng hôm trước còn nói chuyện khích lệ, hẹn gặp nhau cafe các kiểu …. Nhẹ nhàng như một làn hương … Tên của em sẽ được khắc ghi trên trời nhé cô giáo lý viên dễ thương và năng động….
Sau những giây phút đắng và đau lòng đến muốn ngục ngã, tôi lặng lẽ khoác lên mình bộ đồ bảo hộ để đến với những bệnh nhân của khu cấp cứu lâm sàng. Chưa kịp thăm khám xong phòng 1, hai bệnh nhân từ lâm sàng được chuyển xuống với tinh thần hoảng loạn do suy hô hấp. Để qua một bên những bệnh nhân khác, tôi tiếp nhận hai bệnh nhân cho thở oxy, y lệnh thuốc và trấn an tinh thần…. Vừa kịp lau đi giọt nước mắt của người mẹ trung niên thì nhận ngay cuộc gọi : bn …. phòng 602D, sốc thuốc…. Cần BS gấp….
Chỉ kịp lấy máy HA, sp02, hộp chống sốc chạy đồng thời nói với bạn điều dưỡng: em lấy bình oxy, dịch truyền , gọi thêm người hỗ trợ …. Sau 20 phút vật vã với anh bệnh nhân nặng hơn 120kg, nhịp thở bệnh nhân dần chậm lại, sinh hiệu ổn ….. Rất khó khăn để di chuyển anh bệnh nhân sang băng ca chuyển xuống khoa cấp cứu…… Sau cùng, tạ ơn Chúa cám ơn mọi người bệnh nhân đã ổn.
Về lại phòng cấp cứu lâm sàng để tiếp tục khám bệnh, ra thuốc cho bệnh nhân…. Tiếp đó nhạn thêm ba ca chuyển nặng từ lâm sàng xuống và một ca không đáp ứng điều trị của phác đồ cấp cứu lâm sàng phải chuyển xuống cấp cứu trệt ….. 11g30 nghỉ ngơi một chút ngoài cầu thang sau đó tư vấn cho bệnh nhân dùng thuốc kháng virus remdesivir…
12g15 bộ đồ bảo hộ được cởi bỏ nhưng công việc thì vẫn còn đó nên tranh thủ thay bộ đồ ướt sũng, ăn trưa và nghỉ một xí xi để làm việc tiếp….
13g rà lại các bệnh nhân để lên danh sách chụp Xquang, Siêu âm, điện tim, xét nghiệm sinh hoá…. trước 14giờ. Tiếp đó, viết y lệnh thuốc cho ngày mai trên máy tính và hoàn thành bệnh án …..
16g lên thăm bệnh nhân trước khi bàn giao cho BS ca sau gặp một bệnh nhân nay xuất viện nhưng khuôn mặt buồn lắm ….. Chưa biết phải nói gì với bà thì bà lên tiếng: Bác sĩ ơi, buồn lắm tôi đi hai mà giờ về một thôi … Lại thấy đôi mắt bà đỏ hoe với hai giọt nước mắt lăn trên gò má. . . Ông nhà không còn nữa, giờ tôi chẳng còn chỗ nào để về….Bà mồ côi lang thang bán vé số gặp ông cũng nay đây mai đó. Hai mảnh đời không tròn ghép lại hơn hai mươi năm …. Vì Covid mà mỗi người một cõi. . . Chỉ kịp dặn Sr Duyên Anh gửi bà một ít tiền để gắng gượng vài ngày sau khi xuất viện…. để tiếp tục công việc…..
17g bên kia đầu điện thoại là tiếng khóc của người vợ. Huhuuuu… . Sr ơi, ….. xin Sr cầu nguyện cho…. linh hồn Giuse….. Anh Hiển… huhuuuu… mới mất …. Con không biết phải làm gì bây giờ. . . Những thực tại nhuốm màu thương đau, những cuộc điện thoại chẳng ai muốn nghe thế này , trong mùa Covid bào mòn nhiều thứ kể cả sức bền và sự thấu cảm….
Chỉ lại thấy mình nhỏ bé và bất lực trước đau thương của nhân loại…..
Ước gì có được một chút khả năng ăn nói như vị thánh GioAn Kim Khẩu hôm qua Giáo Hội mừng kính để xoa dịu phần nào những mất mát mà người còn ở lại phải chịu đựng…..
…..
Hôm nay Lễ Suy Tôn Thánh Giá. Chúa được giương lên để mang Ơn Cứu Độ cho nhân loại. Xin cho con cũng dám ôm lấy Thánh Giá để giương cao Tình Yêu của Chúa và trái tim nhỏ bé của con mà trao cho tha nhân.
 
Sr. Hương Thảo