NHẬT KÝ TU SĨ TÌNH NGUYỆN 7

Sau khi kiểm tra, điều chỉnh lưu lượng oxy và cho thuốc các bệnh nhân có triệu chứng từ nhẹ đến nặng, Các bệnh nhân đang thở oxy các kiểu cũng đã ngủ, tôi cố gắng chợp mắt một xíu cho đỡ mệt nhưng hai con mắt cứ thao láo …..
Ừ thì không ngủ được vì lòng mình còn thức với bệnh nhân, lòng mình còn trăn trở nhiều thứ và một chút trĩu nặng …..
1. Bác sĩ ơi, cho tôi xin tên và số điện thoại nhé
– Có việc gì không bác…..
– Để nếu tôi có mệnh hệ gì hoặc không qua khỏi thì con trai tôi liên lạc với bác. Tôi gửi cái ví và tờ giấy này cho bác sĩ giữ. Tất cả những gì tôi muốn nói được viết ra tờ giấy này rồi …..
– Bác ơi, sức khoẻ bác hiện tại ổn hơn rất nhiều rùi… Bác không còn thở máy nữa, sẽ nhanh khoẻ lại thui…. Bác vui vẻ và suy nghĩ tích cực lên nha. Giờ việc quan trọng nhất của bác là ăn ngủ vận động cho ngon lành và thật yêu đời, yêu chính mình bằng việc thở thật tốt ạ.
– Có thật là bác khoẻ hơn không….?
– Thật mà bác….. Bác xem nè, oxy của bác cao lắm nè 96_97% . Huyết áp ổn định lắm 140/85 mmHg . Giờ bác nằm xuống chợp mắt ngủ xí cho khoẻ. Con vẫn ở đây canh cho bác mà… Bác yên tâm ngủ nha.
Đây là bệnh nhân nhập viện trong ngày tôi sàng lọc, bác nhập viện trong tình trạng nặng. SpO2 chỉ 84% với các bệnh nền tăng huyết áp, đái tháo đường, hen suyễn…. Hôm nhập viện, sau khi cho bệnh nhân thở oxy và bác sĩ cấp cứu xử lý thuốc, tôi đã cầu nguyện với Chúa và dâng sức khoẻ cùng sinh mệnh của bác cho Chúa. Tôi ký giấy nhận bệnh mà lòng không mấy an tâm bởi với tình trạng của bác, tôi không nhận thì sẽ an toàn cho trách nhiệm của mình, nhưng nếu ko nhận chuyển sang bệnh viện tuyến cao hơn chắc gì bác sẽ được cứu khi mà sự quá tải nơi các bệnh viện trên là quá rõ ràng. Bác sẽ không phải là đối tượng ưu tiên để thở máy …. Cầu xin Thiên Chúa tiếp tục nâng đỡ và bạn sức khỏe cho bác.
2. Cô ơi, tôi không chịu nổi nữa rồi…. Cho tôi chết đi được không? Tôi chỉ có một ước nguyện sau cùng là được chết ở nhà chứ không phải ở bệnh viện. Cô làm ơn giải quyết cho tôi đi….. Bệnh nhân đã nhiều lần tự bỏ mặt nạ oxy ra và không chịu tiêm thuốc…. Nhưng bà xã của ông thì năn nỉ, khóc nấc bên đầu giây bên kia: bác sĩ ơi, làm ơn cứu chồng tôi…. Tôi và ông ấy gắn bó với nhau gần 40 năm rồi huhuhu… Không con cái gì hết… Bác sĩ giúp tôi lên đó để chăm sóc cho ông chồng tôi được không? Huhuhuuu
– Bác đang ở đâu????
– tôi đang ở khu cách ly Củ Chi..…
Sau 30 phút trình bày với phòng KHTH, xe cấp cứu đưa bà lên với ông lúc 1 giờ sáng….
3. Alo, bác sĩ mà không cho tôi thuốc để ngủ, tôi nhảy lầu đó …..
– Chị bình tĩnh, chị nói tình trạng sức khoẻ hiện tại của mình cho bác sĩ nghe đi….
– Tôi vào đây hai ngày rồi mà không ngủ được, cái đầu nó căng như dây đàn … Không chữa cho tôi, tôi nhảy lầu cho xem….
-Chị nói hết chưa để bác sĩ nói nè, Khi sáng nhân viên y tế đi kiểm tra sinh hiệu cho chị, chị chỉ nói đau đầu thôi thì bác sĩ cho chị thuốc đau đầu rồi đó. . . Giờ bác sĩ sẽ lên khám cho chị và sẽ cho chị thuốc….
Hôm sau, bác sĩ ơi nhớ cho chị thuốc giống hôm qua nhé…. Mà uống thuốc đó có bị nghiện không bác sĩ….???
…..
4. Alo, bác sĩ ơi cái môi của em nó bị sao đó. Sưng tấy và bầm dập luôn….
Sau một hồi, bệnh nhân không thể quanh co thú nhận: em tự cắn môi mình đó tại em thấy miệng mình không có vị giác gì hết …. Cũng bệnh nhân này, hôm sau nghĩ rằng huyết áp mình tăng nên tự ý dùng thuốc hạ áp mang theo uống rồi gọi điện báo say sẩm đi đứng không vững… Hớt hải leo lên tầng 15 khám thì huyết áp tụt lút còn 80/51….. Phải cắm chai truyền dịch gấp….
5. Và tình hình lại trở nên tình hình hơn khi sáng nay kho dược báo thuốc tiêm hết, chỉ còn thuốc uống…. Tình trạng chung của nhiều bệnh viện chứ không của riêng bệnh viện mình đang tham gia điều trị bệnh. Chẳng đặng đừng trước tình trạng nghặt nghèo này, bởi với bệnh nhân được được tiêm thuốc vẫn tốt hơn nhiều so với việc uống …. Lòng tôi lại không yên nên gọi điện hỏi mấy công ty dược để hỏi thuốc…. Câu trả lời là : Sr ơi, em hết hàng này rồi. Hàng này cháy từ tuần trước ….. Hichichic …. Tính là hỏi thuốc rùi đặt hàng, xong mới đi làm cái bang… mà giờ thuốc chưa biết có hay không nữa vì bên công ty dược cũng chỉ nói: để em hỏi giúp Sr xem có không rồi trả lời Sr sau…. Thật là buồn và lực bất tòng tâm mà …
P/s: Và cả những điều linh tinh khác làm đau đầu nhân viên y tế như kiểu: Cô ơi, tôi không có cái này, tôi cần cái kia, tôi không ăn cơm được tôi muốn ăn thứ này thứ nọ…. bác sĩ mua ship vào cho tôi đi. Nhiều bệnh nhân khi được trả lời đây là bệnh viện chứ không phải siêu thị ….. Thì tỏ vẻ không hài lòng cho là bị nhốt vào đây không có tự do, không có quyền dân chủ….. Haiz haiz …. Thật là tuột cảm xúc khi gặp những đòi hỏi vô lý này….
Gần sáng luôn rùi… Lại đến với bệnh nhân trước khi giao cả trực cho bác sĩ khác …
Uớc mong niềm hy vọng luôn còn đó trong những bệnh nhân Covid nặng và nguyện cho những trái tim, những bàn tay nhân ái đụng chạm được vào sức sống nơi mỗi bệnh nhân để tất cả chúng ta đều được về nhà với nụ cười trên môi và tình yêu trong tim.
Chào ngày mới bằng tình yêu và lời cám ơn
Cám ơn đời mỗi sớm mai thức dậy
Cho tôi thêm ngày mới để yêu thương.
 
Sr. HƯƠNG THẢO