Thứ Sáu Tuần XIX Thường Niên : ĐỨC MA-RI-A: NGƯỜI MẸ ĐƯỢC VINH HIỂN TRONG TÌNH YÊU VÀ SỰ PHÓ THÁC

RẤT THÁNH TRINH NỮ MA-RI-A HỒN XÁC LÊN TRỜI, lễ trọng và buộc

Kh 11,19a;12,1-6a.10ab; 1Cr 15,20-27; Lc 1,39-56.

ĐỨC MA-RI-A: NGƯỜI MẸ ĐƯỢC VINH HIỂN TRONG TÌNH YÊU VÀ SỰ PHÓ THÁC

Hôm nay, chúng ta cùng nhau cử hành lễ trọng kính Đức Trinh Nữ Ma-ri-a Hồn Xác Lên Trời – một biến cố đầy vinh quang trong lịch sử cứu độ, khẳng định vai trò đặc biệt của Mẹ trong kế hoạch của Thiên Chúa và mở ra niềm hy vọng lớn lao cho mỗi người chúng ta. Qua các bài đọc hôm nay – sách Khải Huyền, thư Cô-rin-tô, và Tin Mừng Luca – chúng ta được mời gọi chiêm ngắm Đức Ma-ri-a không chỉ như một người mẹ khiêm nhường, mà còn như một dấu chỉ sống động của chiến thắng mà Thiên Chúa dành sẵn cho những ai sống trọn vẹn trong tình yêu và sự phó thác.

Trước hết, trong sách Khải Huyền, chúng ta thấy hình ảnh một người phụ nữ “mình mặc áo mặt trời, chân đạp mặt trăng, đầu đội triều thiên mười hai ngôi sao.” Hình ảnh này vừa huyền bí vừa rực rỡ, cho thấy sự vinh quang vượt trên mọi tạo vật. Người phụ nữ đang mang thai, kêu la trong cơn đau sinh nở, đối diện với con rồng hung dữ muốn nuốt chửng con mình. Nhưng Thiên Chúa đã can thiệp: đứa con được cứu thoát, còn người phụ nữ được đưa vào nơi an toàn do Chúa chuẩn bị. Dù có nhiều cách hiểu, truyền thống Giáo hội từ lâu đã nhìn thấy nơi người phụ nữ này hình ảnh của Đức Ma-ri-a – Mẹ Thiên Chúa, người đã sinh ra Đấng Cứu Thế trong đau khổ và thử thách, nhưng được Thiên Chúa gìn giữ và tôn vinh. Hình ảnh “mặc áo mặt trời” nói lên sự thánh thiện rạng ngời của Mẹ, “đầu đội triều thiên” biểu thị vinh quang Nước Trời, còn “chân đạp mặt trăng” cho thấy Mẹ vượt trên mọi giới hạn của thời gian và không gian. Qua đó, chúng ta thấy Đức Ma-ri-a không chỉ là một con người bình thường, mà là người được Thiên Chúa chọn để tham dự cách đặc biệt vào chiến thắng của Con Mẹ trước sự dữ.

Bài đọc thứ hai, từ thư của thánh Phao-lô gửi tín hữu Cô-rin-tô, mở rộng ý nghĩa của biến cố Hồn Xác Lên Trời. Thánh Phao-lô khẳng định rằng Chúa Ki-tô là “hoa quả đầu mùa” của những kẻ đã an giấc, và nhờ sự phục sinh của Ngài, tất cả chúng ta cũng sẽ được sống lại. Ngài đã chiến thắng tử thần, đặt mọi kẻ thù – kể cả sự chết – dưới chân mình. Đức Ma-ri-a, với đặc ân Hồn Xác Lên Trời, trở thành dấu chỉ cụ thể đầu tiên của lời hứa này. Mẹ không phải chịu cảnh mục nát trong mồ, vì Mẹ đã được gìn giữ khỏi tội nguyên tổ và sống trọn đời trong sự thánh thiện. Sự vinh hiển của Mẹ là “hoa quả” tiếp theo sau Chúa Ki-tô, cho chúng ta thấy rằng những ai thuộc về Ngài cũng sẽ được chia sẻ vinh quang ấy. Điều này không chỉ là một đặc ân dành riêng cho Đức Ma-ri-a, mà còn là niềm hy vọng cho toàn thể nhân loại: thân xác chúng ta, dù yếu đuối và mong manh, cũng được mời gọi tiến tới sự sống vĩnh cửu trong ngày sau hết.

Tin Mừng theo thánh Luca đưa chúng ta trở lại một khoảnh khắc giản dị nhưng sâu sắc trong cuộc đời Đức Ma-ri-a: chuyến viếng thăm bà Ê-li-sa-bét. Ngay sau khi được sứ thần truyền tin, Mẹ vội vã lên đường, mang trong mình Chúa Giêsu – Đấng Cứu Thế – để chia sẻ niềm vui và phục vụ người chị họ đang mang thai. Lời chào của Mẹ khiến thai nhi Gio-an nhảy mừng trong lòng mẹ, và bà Ê-li-sa-bét, được đầy Thánh Thần, đã thốt lên: “Em được chúc phúc hơn mọi người phụ nữ, và người con em đang cưu mang cũng được chúc phúc.” Tiếp đó, Đức Ma-ri-a cất lên bài ca Magnificat, ngợi khen Thiên Chúa vì những kỳ công Ngài thực hiện nơi Mẹ và nơi toàn thể nhân loại. Bài ca này không chỉ là lời tạ ơn, mà còn là tuyên ngôn của một trái tim khiêm nhường, nhận ra mình bé nhỏ nhưng được Thiên Chúa đoái nhìn và nâng cao. Qua hành trình viếng thăm và bài ca ngợi, chúng ta thấy Đức Ma-ri-a là mẫu gương của sự phó thác, phục vụ, và niềm vui trong đức tin – những điều đã dẫn Mẹ tới vinh quang Hồn Xác Lên Trời.

Chiêm ngắm Đức Ma-ri-a trong các bài đọc hôm nay, chúng ta không chỉ thấy một người mẹ vinh hiển trên trời, mà còn nhận ra lời mời gọi dành cho chính mình. Mẹ là “người phụ nữ mặc áo mặt trời” chiến thắng sự dữ nhờ sự gắn bó với Chúa Giêsu; Mẹ là “hoa quả” của ơn cứu độ, mở đường cho chúng ta hướng tới sự sống lại; và Mẹ là người tôi tớ khiêm nhường, luôn sẵn sàng lên đường vì tình yêu. Lễ Hồn Xác Lên Trời không chỉ để tôn vinh Đức Ma-ri-a, mà còn để khơi dậy trong chúng ta khát vọng sống thánh thiện và tin tưởng vào lời hứa của Thiên Chúa.

Áp dụng vào đời sống, lễ trọng hôm nay thúc đẩy chúng ta sống như Đức Ma-ri-a, với trái tim phó thác và tinh thần phục vụ, để mai ngày cũng được chia sẻ vinh quang với Mẹ. Hãy bắt đầu bằng việc noi gương Mẹ trong đời sống cầu nguyện: dành thời gian mỗi ngày để ngợi khen và phó thác mọi sự cho Chúa, như Mẹ đã làm trong bài Magnificat, dù cuộc sống có khó khăn hay hạnh phúc. Khi đối diện với thử thách, hãy nhớ rằng Mẹ đã vượt qua con rồng sự dữ bằng sự gắn bó với Chúa Giêsu; chúng ta cũng vậy, hãy bám vào Chúa qua Bí tích Thánh Thể và lời cầu nguyện để chiến thắng cám dỗ và nỗi sợ hãi. Trong gia đình, hãy học cách “viếng thăm” nhau như Mẹ đã đến với bà Ê-li-sa-bét: quan tâm, lắng nghe, và mang niềm vui của Chúa đến cho vợ chồng, con cái, hay người thân, thay vì để sự bận rộn làm nguội lạnh tình yêu. Với anh em xung quanh, hãy sống tinh thần phục vụ của Mẹ bằng những hành động nhỏ như giúp đỡ người nghèo, an ủi người đau khổ, hay tha thứ cho người xúc phạm, vì mỗi việc làm ấy là bước tiến tới Nước Trời. Lễ Hồn Xác Lên Trời cũng nhắc chúng ta về giá trị của thân xác: hãy trân trọng thân xác mình bằng đời sống lành mạnh, trong sạch, vì nó được mời gọi sống lại vinh hiển như Đức Ma-ri-a. Hơn nữa, khi cảm thấy yếu đuối hay tội lỗi, đừng nản lòng, nhưng hãy chạy đến với Mẹ – người Mẹ luôn cầu bầu và dẫn chúng ta về với Con Mẹ – để xin ơn tha thứ và sức mạnh. Cuộc sống hiện đại có thể khiến chúng ta quên đi đích điểm vĩnh cửu, nhưng Đức Ma-ri-a Hồn Xác Lên Trời là ngọn hải đăng soi lối, nhắc nhở rằng mỗi bước đi trong đức tin, mỗi hy sinh vì tình yêu, đều là hạt giống gieo cho vinh quang mai sau. Hãy sống như Mẹ, để một ngày chúng ta cũng được Thiên Chúa gọi về, không chỉ hồn xác vẹn toàn, mà còn rạng ngời trong tình yêu của Ngài.

 

Lm. Anmai, CSsR