Thứ Bảy Tuần XIX Thường Niên
Thánh Stê-pha-nô Hungary
Lễ Đức Mẹ ngày thứ Bảy
Gs 24,14-29; Mt 19,13-15
HÃY ĐỂ CÁC TRẺ NHỎ ĐẾN VỚI CHÚA
Tin Mừng hôm nay, trích từ Phúc Âm theo thánh Mátthêu 19,13-15, là một đoạn ngắn gọn nhưng chứa đựng ý nghĩa sâu xa, đặc biệt khi chúng ta mừng lễ thánh Stêphanô Hungary – một vị vua đã sống đời Kitô hữu với lòng khiêm nhường và tận hiến. Câu chuyện bắt đầu bằng hình ảnh những người mang trẻ nhỏ đến với Chúa Giêsu để Ngài đặt tay và cầu nguyện cho chúng. Hành động này cho thấy niềm tin đơn sơ của các bậc cha mẹ: họ muốn con cái mình được Chúa chúc lành, được Ngài chạm đến bằng tình yêu và ân sủng. Nhưng các môn đệ lại phản ứng theo cách rất con người – họ quở trách, ngăn cản, có lẽ vì nghĩ rằng trẻ nhỏ không đủ quan trọng, hoặc Chúa Giêsu quá bận rộn để chú ý đến chúng. Phản ứng của các môn đệ phản ánh một thái độ thường thấy trong xã hội: coi nhẹ những ai yếu đuối, nhỏ bé, không có địa vị hay tiếng nói. Nhưng Chúa Giêsu đã sửa dạy họ bằng một lời nói đầy quyền uy và dịu dàng: “Hãy để các trẻ nhỏ đến với Ta, và đừng ngăn cấm chúng, vì Nước Trời là của những người giống như chúng.” Sau đó, Ngài đặt tay trên các em và chúc lành, rồi mới rời đi. Qua hành động này, Chúa không chỉ khẳng định giá trị của trẻ nhỏ, mà còn mở ra một chân lý thiêng liêng: Nước Trời thuộc về những ai có tâm hồn giống như trẻ thơ.
Câu nói “Nước Trời là của những người giống như chúng” là trung tâm của đoạn Tin Mừng này. Trẻ nhỏ trong thời của Chúa Giêsu không có quyền lực, không có địa vị, và hoàn toàn phụ thuộc vào người khác. Chúng sống với sự đơn sơ, tin tưởng, và không toan tính. Khi Chúa Giêsu nói rằng Nước Trời thuộc về những người giống như trẻ nhỏ, Ngài không chỉ bảo vệ các em, mà còn mời gọi mỗi người chúng ta nhìn lại tâm hồn mình. Để vào Nước Trời, chúng ta cần từ bỏ sự kiêu ngạo, những tham vọng ích kỷ, và những phức tạp của người lớn – những thứ khiến chúng ta xa cách Thiên Chúa. Sự đơn sơ của trẻ nhỏ là tấm gương cho chúng ta: chúng không giữ oán hận, không chạy theo danh vọng, mà sống với niềm vui hồn nhiên và lòng tin tưởng tuyệt đối vào cha mẹ. Chúa Giêsu muốn chúng ta đến với Ngài như vậy – không phải với sự tự mãn hay những thành tích để khoe khoang, mà với trái tim rộng mở, sẵn sàng đón nhận tình yêu của Ngài. Hành động đặt tay và chúc lành cho các em càng nhấn mạnh tình yêu đặc biệt của Chúa dành cho những ai bé nhỏ, yếu đuối – những người mà thế gian thường bỏ qua.
Bối cảnh của lễ thánh Stêphanô Hungary càng làm sáng tỏ ý nghĩa của Tin Mừng này. Thánh Stêphanô, vị vua đầu tiên của Hungary, không chỉ là một nhà lãnh đạo tài ba, mà còn là một Kitô hữu khiêm nhường, sống đức tin cách sâu sắc. Ngài đã dành cả cuộc đời để đưa dân tộc mình đến với Chúa, xây dựng một vương quốc không chỉ mạnh mẽ về chính trị, mà còn thấm đẫm tinh thần Phúc Âm. Dù là vua, ngài không tìm kiếm vinh quang cho riêng mình, mà luôn đặt Thiên Chúa lên trên hết. Thánh Stêphanô là hiện thân của một tâm hồn “giống như trẻ nhỏ” – tin tưởng vào Chúa, phó thác cho Ngài, và sống đời mình như một món quà để phục vụ người khác. Ngài không ngăn cấm ai đến với Chúa, mà trái lại, mở rộng cánh cửa đức tin cho cả một dân tộc. Qua cuộc đời thánh Stêphanô và lời dạy của Chúa Giêsu trong Tin Mừng hôm nay, chúng ta được mời gọi suy ngẫm: Liệu chúng ta có đang để những “trẻ nhỏ” – cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng – đến với Chúa, hay vô tình ngăn cản họ bằng thái độ cứng nhắc, xét đoán của mình?
Lời Tin Mừng này là một lời mời gọi sống động cho mỗi người chúng ta trong đời sống hằng ngày. Hãy để các trẻ nhỏ – những đứa con, cháu, hay những em bé trong gia đình và cộng đoàn – đến với Chúa qua cách bạn yêu thương và dạy dỗ chúng. Đừng coi nhẹ tầm quan trọng của việc dẫn dắt các em đến với đức tin: một lời kinh tối đơn sơ bên giường, một câu chuyện về Chúa Giêsu, hay một gương sáng về lòng tốt mà bạn thể hiện trước mặt chúng – tất cả đều là cách bạn đặt tay chúc lành cho các em, giống như Chúa đã làm. Nhưng lời Chúa không chỉ nói về trẻ em theo nghĩa đen. “Những người giống như chúng” còn là những ai yếu đuối, nghèo khó, bị bỏ rơi trong xã hội hôm nay – những người mà chúng ta thường vô tình “quở trách” bằng sự thờ ơ hay định kiến. Hãy mở lòng với họ: một người ăn xin bên đường, một đồng nghiệp đang gặp khó khăn, hay một người thân đang lạc lối – họ đều là những “trẻ nhỏ” mà Chúa muốn bạn đưa đến với Ngài bằng tình yêu và sự cảm thông. Đừng để sự bận rộn, kiêu ngạo, hay những toan tính của người lớn ngăn cản bạn nhìn thấy giá trị của họ trong mắt Chúa.
Hãy học cách sống với tâm hồn trẻ thơ trong chính cuộc đời bạn. Khi đối diện với những thử thách – bệnh tật, thất bại, hay những mối quan hệ đổ vỡ – hãy chạy đến với Chúa như một đứa trẻ chạy đến với cha mẹ, không nghi ngờ, không sợ hãi, mà chỉ đơn giản là tin tưởng rằng Ngài sẽ dang tay ôm bạn vào lòng. Đừng để những oán giận hay tham vọng làm nặng trĩu tâm hồn bạn; hãy tha thứ nhanh chóng như trẻ nhỏ, và tìm niềm vui trong những điều giản dị – một lời cảm ơn, một nụ cười, hay một khoảnh khắc yên bình bên gia đình. Trong gia đình, hãy tạo không gian để mọi người – từ trẻ nhỏ đến người lớn – đều cảm thấy được mời gọi đến với Chúa qua tình yêu thương và sự hiệp nhất. Khi bạn cầu nguyện, khi bạn tham dự Thánh lễ, hãy mang theo tâm hồn đơn sơ, không đòi hỏi những điều lớn lao, mà chỉ xin Chúa chạm đến bạn bằng bàn tay dịu dàng của Ngài. Và khi bạn nhìn thấy ai đó đang xa cách Chúa – vì tội lỗi, vì đau khổ, hay vì mất niềm tin – đừng vội xét đoán, mà hãy nhẹ nhàng dẫn họ trở về, như thánh Stêphanô đã làm với dân tộc mình.
Cuộc sống hôm nay dễ khiến chúng ta quên đi sự đơn sơ của đức tin. Chúng ta chạy theo thành công, lo lắng về tiền bạc, hay bận tâm đến những gì người khác nghĩ về mình. Nhưng Chúa Giêsu nhắc bạn rằng Nước Trời không thuộc về những ai quyền cao chức trọng, mà thuộc về những ai biết hạ mình xuống, sống với trái tim trong sáng và lòng tin tưởng tuyệt đối. Hãy để đời bạn trở thành một lời mời gọi người khác đến với Chúa – không phải bằng những bài giảng dài dòng, mà bằng cách bạn sống: yêu thương không điều kiện, tha thứ không tính toán, và phục vụ không màng danh lợi. Như thánh Stêphanô Hungary, hãy dùng những gì Chúa ban – tài năng, thời gian, hay vị trí của bạn – để mở đường cho người khác đến với Ngài. Mỗi ngày, hãy tự hỏi: “Hôm nay mình đã để ai đến với Chúa chưa? Mình đã sống giống như một trẻ nhỏ trước mặt Ngài chưa?” Sống như thế, bạn sẽ không chỉ bước vào Nước Trời, mà còn mang Nước Trời đến ngay giữa cuộc đời này, giữa gia đình và cộng đoàn của bạn, để mọi người cùng cảm nhận được tình yêu dịu dàng của Chúa Giêsu – Đấng luôn dang tay đón nhận những ai đến với Ngài bằng tâm hồn trẻ thơ.
Lm. Anmai, CSsR