LỄ HIỂN LINH (Mt 2,1 – 12)

Người xưa kể rằng : thời chiến quốc có một vị tướng tên là Triệu Xa, vị tướng này lại có một đứa con tên là Triệu Quát là một thanh niên khá thông minh, đọc nhiều binh thư, thích tìm hiểu về quân sự, thường tranh cãi với cha mình về các trận đánh. Khi tranh luận với cha cậu thường chiếm phần hơn nên sinh ra kiêu căng, xem mình là bậc kỳ tài.

Khi quân Tần sang xâm lược, vua Triệu bèn hỏi các quan xem nên cử ai làm tướng thống lãnh binh đi dẹp giặc. Triều đình ai cũng đề cử Triệu Quát. Thấy vậy, Triệu Xa mới lên tiếng : “Con tôi chẳng qua chỉ là đọc được một số binh thư, còn chưa có kinh nghiệm trận mạc, thực tế chẳng thể dùng binh, không nên cho hắn làm tướng”. vua Triệu và các quan  cho là Triệu Xa ém tài con mình nên không nghe lời can, bèn cử Triệu Quát ra tiền tuyến nghênh địch. Hậu quả là 40 vạn quân Triệu chỉ trong vài ngày đã đại bại, bản thân Triệu Quát cũng tử vong. Một sự việc, một con người, nhưng có hai cách nhìn khác nhau. Cũng vậy, Lời Chúa trong Chúa nhật hôm nay sẽ cho thấy hai thái độ khác nhau của việc tìm kiếm Chúa Giêsu Hài Đồng.

Với các đạo sĩ từ phương Đông, họ đi tìm trong thái độ thật lòng và khiêm tốn. Họ đã lặn lội từ phương xa theo ánh sao lạ dẫn đường. Vàng, nhũ hương và mộc dược là những lễ vật họ mang theo để dâng tiến Chúa Hài đồng. Vàng là thứ dành riêng cho vua. Nhũ hương chỉ đặc biệt một mình vị thượng tế sử dụng. Còn mộc dược là thứ để dành cho việc ướp xác. Những lễ vật này chứng tỏ các vị ấy phần nào đã công nhận thân thế và sự nghiệp thật của Hài nhi Giêsu. Hài nhi Giêsu chính là Đấng Messia mà muôn dân đang trông đợi.

Ngược với các đạo sĩ là thái độ tò mò và ghen ghét của vua Hêrôđê. Vì sợ mất quyền ảnh hưởng nên vừa nghe các đạo sĩ hỏi thăm, vua hết sức bối rối đến nỗi làm cho cả thành Giêrusalem xôn xao. Câu nói: “Xin quý ngài đi dò hỏi tường tận về Hài Nhi, và khi đã tìm thấy, xin báo lại cho tôi, để tôi cũng đến bái lạy Người” (câu 8 ) thật sự chỉ là ác ý. Trong tâm trí vua luôn bị ám ảnh đến sự mất ngôi. Vì thế, vua sẵn sàng làm mọi cách để tiêu diệt những ai có ảnh hưởng đến vị thế ấy. Bằng chứng rõ ràng là sau đó, vua đã ra lệnh giết tất cả trẻ em Do thái từ hai tuổi trở xuống ở Bêlem và các vùng lân cận. ( câu 16)

Thật vậy, ông bà ta có câu : “Dò sông dò biển dễ dò. Nào ai lấy thước mà đo lòng người.” Cùng một biến cố Hài nhi Giêsu nhưng chúng ta đã thấy hai thái độ hoàn toàn trái ngược nhau. Từ đó đã đưa đến hai kết quả cũng khác nhau. Các đạo sĩ đã được ngôi sao dẫn đường đi đến chiêm ngắm Hài nhi Giêsu. Còn Vua Hêrôđê không được ai chỉ đường đến Bêlem nên chẳng thấy được Vị cứu tinh.

Muốn gặp được Chúa phải có tâm hồn đơn sơ, khiêm tốn. Chúa Giêsu Ngôi Hai Thiên Chúa làm người không chọn cho mình nơi hoàng cung, lầu các….mà chọn cho mình một người Mẹ là một thôn nữ bình thường ở làng Nagiareth, chọn cho mình một người cha cũng bình thường, chọn cho mình sống trong một gia đình cũng bình thường…. tới lúc hạ sinh Người không tỏ lộ mình ra cho những bậc vua chúa, quan quyền nhưng Người chọn các mục đồng để tỏ lộ Người đã giáng sinh, và hôm nay là các đạo sĩ. Tại sao Chúa lại chọn thế? Vì các mục đồng là những người đơn sơ khi nghe Thiên Thần loan tin thì đã mau mắn đến bái thờ, các đạo sĩ khi thấy ánh sao lạ thì đã dõi theo ánh sao mà đến chiêm bái Hài Nhi với tấm lòng chân thật. Đời sống chúng ta tuy mang danh là Kitô hữu nhưng có nhiều lúc chúng ta lạc mất Chúa do những ham muốn, những tự phụ, những tính toán, những cách đặt vấn đề so kè của chúng ta. Chúa thì luôn hiện diện, nhưng những thứ đó đã làm mờ hình ảnh Thiên Chúa khiến chúng ta khó nhận ra. Đức Giêsu đã từng nói “ai không nên như trẻ nhỏ thì chẳng được vào Nước Trời”. (Mt 18,3 )Thế nên, muốn được gặp Chúa trước hết phải có tâm hồn đơn sơ khiêm tốn. Có thấy mình thiếu thốn, có thấy mình cần Chúa thì Chúa mới có thể lấp đầy.

Muốn gặp Chúa phải kiên nhẫn đi tìm. Các đạo sĩ đã rất gian nan để tìm đến nước Do Thái, có những lúc lạc mất ánh sao… nhưng không vì thế mà họ nản lòng. Họ dùng đủ mọi cách để tìm cho được Hài Nhi. Và Chúa đã không phụ lòng họ. Có lẽ ánh sao không chỉ là dấu chỉ cho ba nhà đạo sĩ mà thôi, nhưng là cho nhiều nhà chiêm tinh khác. Tuy vậy, chỉ có ba nhà đạo sĩ là tìm ra Chúa. Bằng chứng là vua Hêrôđê và cả thành Giêrusalem xôn xao nhưng không ai đi tìm như ba đạo sĩ. Đức Giêsu nói: “Ai xin thì sẽ được, ai tìm thì sẽ gặp, ai gõ thì sẽ mở cho”. (Mt 7,7 ). Ơn gọi của chúng ta là ơn gọi nên thánh, nên thánh là được ở bên Chúa, nên giống Chúa. Theo Chúa không phải một ngày một lúc nhưng đòi hỏi chúng ta luôn nép mình luôn trong tình thương Chúa, cho dù có lúc chúng ta như lạc lối nhưng với sự kiên trì chắc chắn ta sẽ gặp được Ngài như ba nhà đạo sĩ.

Hôm nay Chúa tỏ mình ra cho ba đạo sĩ phương Đông, cho lương dân cho thấy ơn cứu độ của Thiên Chúa không là độc quyền của dân tộc hay quốc gia nào nhưng là phổ quát cho mọi dân tộc, mọi người. Vì thế, chúng ta có nhiệm vụ là làm sáng lên trong lòng chúng ta ơn cứu độ của Thiên Chúa và đem ánh sáng cho anh chị em chưa nhận biết Chúa. Như xưa ba nhà đạo sĩ dù được ánh sao chỉ đường nhưng phải nhờ đến dân Do Thái và Thánh Kinh mới tìm ra được Vị Cứu Tinh. Cũng vậy, Tin mừng chỉ đến được với anh em lương dân khi có sự cộng tác của mỗi người chúng ta. Chớ gì mỗi người trong chúng ta hãy là những ánh sao dẫn lối cho những bạn bè đến với Chúa, đó chắc hẳn sẽ là của lễ tốt đẹp nhất dâng lên Chúa trong thánh lễ hôm nay.