Một câu chuyện có lẽ cũng ít nhiều người trong chúng ta đã nghe : có một vị vua bị mất bình an trong tâm hồn, ông cho lính yết thị xem trong dân chúng ai vẽ được một bức đúng ý nghĩa nhất về sự bình an. Có rất nhiều họa sĩ đã cố công vẽ những bức tranh tuyệt đẹp để trình lên vua. Sau một hồi chọn lựa, nhà vua chỉ ưng ý hai bức tranh và ông quyết định chọn lấy một.
Một bức tranh vẽ mặt hồ nước giữa rừng. Mặt hồ như thể tấm gương phẳng lặng phản chiếu trên đó hình những cây cỏ xung quanh và ngọn núi bao quanh. Bên trên là bầu trời xanh với những đám mây trắng nhẹ nhàng lơ lửng. Tất cả những ai ngắm bức tranh này đều cho rằng đây là một bức tranh bình an thật hoàn hảo.
Bức tranh kia cũng có những ngọn núi, nhưng những ngọn núi này trần trụi và lởm chởm đá. Ở bên trên là bầu trời giận dữ đổ mưa như trút kèm theo sấm chớp. Bên vách núi là dòng thác chảy mạnh, nổi bọt trắng xóa. Bức tranh này thoạt nhình, trông thật chẳng bình an chút nào. Các quan ngạc nhiên hỏi vua : “Tâu bệ hạ, bức tranh này chúng thần thấy đâu có sự bình an nào đâu ?”. Vua trả lời : “Các ngươi hãy nhìn kỹ xem !”. Họ cố gắng ngắm nhìn, và họ thấy phía dưới dòng thác là một bụi cây nhỏ mọc lên từ khe nứt của một tảng đá. Trong bụi cây một con chim mẹ đang xây tổ. Ở đó, giữa dòng thác trút xuống một cách giận dữ, con chim mẹ đang an nhiên đậu trên tổ của mình, còn những chim con thì ríu rít, đùa giỡn..… Bình an thật sự!
Nhà vua công bố: “Ta chấm bức tranh này! Sự bình an không có nghĩa là một nơi không có tiếng ồn ào, không khó khăn, không cực nhọc. Bình an có nghĩa ngay chính khi đang ở trong phong ba, bão táp mà vẫn cảm thấy sự yên tĩnh trong lòng. Đó mới chính là ý nghĩa thật sự của bình an”.
Chúng ta bắt gặp hình ảnh của con chim mẹ và bầy chim con trong đoạn Tin mừng hôm nay, khi Đức Giêsu sống lại, hiện ra với các tông đồ, như chim mẹ an nhiên đậu trên tổ canh giữ bầy con, Người mang lại cho các ông sự bình an đích thực: “Bình an cho các con !” cho dù bên ngoài người Do Thái đã tìm kiếm các ông để bắt bớ, giam cầm.
Bình an của Chúa không phải là thứ bình an không có sóng gió. Bình an của Người là bình an trong tâm hồn. Bình an ấy không loại trừ phải đối đầu với kẻ thù. Bình an ấy giúp ta đối diện với khổ đau và nỗi chết. Chính vì thế mà sau khi trao bình an, Đức Giêsu đã cho các môn đệ “xem tay và cạnh sườn” Người. Đó là bằng chứng của một cuộc chiến đấu đầy gian truân mà các môn đệ sẽ phải đi tới.
“Như Chúa Cha đã sai Thầy, Thầy cũng sai các con”. Nói xong, Người thổi hơi vào các ông và bảo: “Các con hãy nhận lấy Thánh Thần” (Câu 21-22). Nhận được bình an, lòng tràn ngập hân hoan, các môn đệ không còn nhát sợ. Với sức mạnh của Thánh Thần các ngài mạnh dạn tung cửa ra ngoài, hiên ngang rao giảng về Đức Giêsu, Đấng đã bị người ta giết chết, nhưng Thiên Chúa đã cho Người sống lại. Người đang hiện diện sống động giữa các ngài và đang hoạt động mãnh liệt trong các ngài.
Lễ Hiện Xuống nhắc nhở người tín hữu về một Thánh Thần bình an đã hoạt động trong lòng Giao hội suốt hơn 2000 năm qua. Người cũng đang hiện diện trong những người đã lãnh nhận Bí tích Thêm Sức để sai họ đi làm chứng nhân cho Tin Mừng.
Có rất nhiều cách gọi về Chúa Thánh Thần và những tên gọi đó nói lên những công việc mà Chúa Thánh Thần chuyên làm. Ví dụ như Đấng Bảo Trợ, Thần Chân Lý, Đấng An Ủi, Thần Khí Lời Hứa, Thần Khí Đức Chúa, Thần Khí Vinh Hiển…. Và chính nhờ những đặc tính đó mà Chúa Thánh Thần đã nâng đỡ cho con người chúng ta trên mọi nẻo đường của cuộc sống cũng như giúp chúng ta gắn kết với Thiên Chúa nhiều hơn.
Thánh Thần còn làm cho cuộc sống chúng ta nên mật thiết với Thiên Chúa hơn. “Nhờ Thánh Thần mà chúng ta sống chứ xác thịt nào có ích gì” (Ga 6, 63). Nhờ thánh Thần mà trong tâm tình nghĩa tử chúng ta được gọi Thiên Chúa là Cha và trở nên đồng thừa tự. “Cha của Thầy cũng là Cha của Anh em”. “Vì đã chịu phép rửa trong cùng một Thánh Thần nên chúng ta đầy tràn một Thánh Thần duy nhất” (1 Cr 12,13). “Chính thánh Thần là nước trường sinh chảy ra từ cạnh sườn Đức Kitô chịu đóng đinh thập giá và chảy thành sự sống đời đời cho chúng ta” (GLHTCG 694). Và trong tư cách là Đấng Bảo Trợ, Thánh Thần sẽ giúp đỡ cho chúng ta là những kẻ yếu hèn. “Chính Thần Khí cầu thay nguyện giúp bằng những tiếng rên siết khôn tả” (Rm 8, 26). Cũng do Thánh Thần biết rõ chúng ta cần gì và điều gì thì đẹp ý Chúa hơn nên khi Thánh Thần cầu xin thì chúng ta được Chúa dễ dàng được nhậm lời.
Chúa Thánh Thần quan trọng trong cuộc đời chúng ta. Chính Đức Kitô đã phải chết để cho chúng ta nhận lãnh dồi dào Chúa Thánh Thần. Tuy nhiên, gần như chúng ta ít khi nghĩ về Chúa Thánh Thần và cầu xin cùng Ngài, nghe theo sự hướng dẫn của Ngài. Ngài chính là nội lực dẫn dắt chúng ta về với sự thật và tình yêu. Không nhờ Thánh Thần chúng ta không sinh được hoa trái nào tốt đẹp. Mất Chúa Thánh Thần đời chúng ta như cây không còn nước: khô khan, mệt mõi, lạnh lẽo và sẽ chết dần chết mòn. Vậy chúng ta hãy sám hối để được tha tội và anh em sẽ được ân huệ Thánh Thần (x. Cv 2, 38).
Để kết thúc xin mượn lời của Thánh Augustinô : “Lạy Chúa Thánh Thần, xin sự thánh thiện của Người hoạt động trong con, để con có thể nghĩ về Thiên Chúa; đánh động con, để con có thể hành động cho Thiên Chúa; khích lệ con để con có thể yêu mến Người; tăng sức cho con, để con có thể trung tín với Người; xin giữ con để con không bao giờ lìa bỏ Người”.