CHÚA NHẬT CHÚA THĂNG THIÊN  Mc (16, 15 – 20)

Trong sách Sáng thế ký chương 28, từ câu 10 đến câu 14 : “Giacóp ra khỏi Bơ-e Se-va đi về Kha-ran. Cậu đến một nơi kia và nghỉ đêm tại đó vì mặt trời đã lặn. Cậu lấy một hòn đá ở nơi đó để gối đầu và nằm ngủ ở đó. Cậu chiêm bao thấy một chiếc thang dựng dưới đất, đầu thang chạm tới trời, trên đó có các sứ thần của Thiên Chúa lên lên xuống xuống. Và kìa Đức Chúa đứng bên trên thang mà phán : “Ta là Đức Chúa, Thiên Chúa của Áp-ra-ham, tổ phụ ngươi, và là Thiên Chúa của I-xa-ác. Đất ngươi đang nằm, Ta sẽ ban cho ngươi và dòng dõi ngươi. Dòng dõi ngươi sẽ nhiều như bụi trên đất; ngươi sẽ lan tràn sắp Đông Tây Nam Bắc. Nhờ ngươi và dòng dõi ngươi, mọi gia tộc trên mặt đất sẽ được chúc phúc” Qua đoạn này chúng ta cũng thấy một cái thang. Cái thang bắc từ đất lên trời. Cái thang đó gọi là gì ?

Hôm nay, Giáo Hội mừng lễ Thăng Thiên – Chúa lên trời. Con Thiên Chúa đã xuống thế làm người. Ngài đã từ trời xuống, giờ đây Ngài lại trở về. Không phải Ngài từ bỏ những con người mà Ngài yêu thương. Nhưng Ngài về trời để dọn chỗ cho chúng ta. Ngài về trời nhưng vẫn còn ở lại với chúng ta cho đến tận thế qua bí tích Thánh Thể. Như thế, giữa trời và đất đã được nối kết với nhau bởi một cái thang, như cái thang mà Giacóp thấy trong giấc mơ, cái thang ấy mang tên : Giêsu.

Cái thang được làm nên không phải bằng tre, bằng gỗ, bằng đá hay bằng bê tông cốt thép, nhưng được xây nên bởi chất liệu của tình yêu. Ngài kêu gọi những người mà Ngài yêu thương, hãy đi khắp thế gian loan báo tin mừng, loan báo tin chiếc thang là đường duy nhất dẫn con người về trời. Trên chiếc thang ấy, các môn đệ đã tận hưởng được sự thoải mái, niềm hạnh phúc. Các ông không thể ngồi yên. Các ông đi thông báo, mời gọi mọi người cùng bước lên cái thang để đến cùng Thiên Chúa.

Trải qua hằng bao thế kỷ, biết bao người đã bước lên cái thang, họ đã hưởng được hạnh phúc từ cái thang mang đến cho họ, như các sứ thần lên lên, xuống xuống. Nhưng cũng không biết bao nhiêu người , họ cũng từng nhìn thấy, đôi khi họ biết rất rõ con đường đi đến chiếc thang. Họ cũng biết rõ chất liệu của cái thang là tình yêu. Nhưng đôi chân họ không bao giờ bước lên cái thang. Có lẽ vì họ sợ cái thang dốc quá sẽ làm cho đôi chân họ rã rời. Cũng có lúc họ sợ cái thang quá dài, mà sức lực họ không có đủ. Cũng có những lúc họ lười biếng không muốn cố gắng nên họ không thể nào đặt được đôi chân của mình trên thang, họ mãi ở lì dưới mặt đất mà không nghĩ phải bước lên mới có con đường sống.

Còn chúng ta, mặc dù chúng ta đã biết, chúng đã nhìn thấy và đã nghe nói rất nhiều, nhưng giờ đây, mỗi người chúng ta nhìn lại mình xem : Cũng có những lúc chúng ta cũng đang đi trên cái thang với tất cả niềm phấn khởi và hạnh phúc. Nhưng cũng rất nhiều lần chúng ta sợ cái thang cao và dài làm hao mòn đi sức lực của mình, làm hao mòn đi những gì mình có được. Đó là những lúc chúng ta ngại khó, không dám sống đúng theo những gì mình đã biết, đã được chỉ dạy, không dám sống theo lương tâm ngay chính của mình. Cũng có những lúc lười biếng sống buông thả theo những dục vọng riêng tư, không dám bắt chước các môn đệ loan truyền về cái thang mang tên Giêsu cho mọi người xung quanh. Đó là những lúc chúng ta đắm chìm dưới lòng đất, ngắc ngoải trong vũng bùn lầy của trần thế mà không bước lên bậc thang để đến cùng Chúa. 

Lạy Chúa, con biết con đường dẫn về trời phải qua cái thang Giêsu. Con cũng biết Chúa luôn hiện diện trong phép Thánh Thể như của ăn đi đường dương thế. Thế mà, con không muốn bước lên bậc thang, con không ái mộ những điều hạnh phúc trên trời, con cũng chẳng màng đến lương thực Thánh vì sao ? Vì trái tim con băng giá, lạnh lẽo. Băng giá vì đắng cay của đời người, lạnh lẽo vì bị đồng tiền bao bọc. Xin đốt nóng trái tim con, xin thổi vào lòng con tình yêu của Chúa để con được ở trong lửa mến yêu của Chúa luôn mãi.